Những buổi chiều Bolognese

Mình luôn tự nhìn nhận bản thân không phải là một người nấu ăn. Không hẳn là mình ghét nấu ăn, mà mình chỉ xem đó là một môn học mình không muốn học, và không muốn học giỏi. Thường khi, mình mô tả kỹ năng nấu ăn của mình ở mức độ “sinh tồn”.… Continue reading Những buổi chiều Bolognese

Gần được nửa năm ở Băng Cốc

Ước gì mình có thể nhẹ nhàng viết xuống một điều gì đó như là “mới đó mà đã nửa năm” hay “thấm thoắt thời gian trôi qua cái vèo” về Băng Cốc. Nhưng lạ lùng thay, bốn tháng vừa rồi với mình diễn ra ở một tốc độ mà mình ít khi nào thể… Continue reading Gần được nửa năm ở Băng Cốc

Tân Sơn Nhất, 11 tháng 12

Còn hai mươi ngày nữa là hết năm 2022. Hôm nay có lẽ là chuyến bay cuối cùng của mình trong năm này. Dù mình từ tốn hay vội vã, rồi một năm nữa sẽ khép lại. Hai mươi sáu năm rồi đó, cuộc đời này. Cách đây nhiều năm, trong một truyện ngắn, mình… Continue reading Tân Sơn Nhất, 11 tháng 12

Our Beloved Summer

“Đây chính là thanh xuân của chúng ta.” https://youtu.be/wpW6aVWgvMc Thanh xuân như một cơn mưa rào, ngỡ rằng chỉ thoáng qua, vậy mà đọng lại thật nhiều tư niệm. Một mảnh tình yêu thuần khiết, một nỗi cô đơn bị vùi giấu, hay sự ngây ngô không nhận ra những gì quý giá ở quanh… Continue reading Our Beloved Summer

Nguyện một cánh chim nhại giữa đời

Ai đó có viết, con chim nhại trong câu chuyện nọ là một hình ảnh biểu tượng - biểu tượng cho sự thơ ngây của những đứa trẻ... Lần thứ hai trở lại với Giết Con Chim Nhại, mình vẫn tìm thấy lòng mình run rẩy trước những khoảnh khắc nhân văn của câu chuyện.